Mạt Mạt đứng trước cửa, nhìn thoáng qua đồng hồ, bây giờ mới tám giờ, Tề Hồng sẽ không tới sớm như vậy: “Ai thế?”
Thanh Nghĩa ở ngoài cửa nói to: “Chị, là em.”
Mạt Mạt vội vàng mở cửa: “Thằng nhóc này, mấy giờ xuống núi vậy?”
Thanh Nghĩa đeo cái gùi đi vào, thả gùi xuống, xoa bả vai: “Trời còn chưa sáng.”
Mạt Mạt kéo Thanh Nghĩa vào cửa, tức giận nhéo lỗ tai cậu: “Trên núi có chó sói, trời chưa sáng mà em đã dám đi, mạng em lớn đúng không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây