Trang Triều Dương nhìn nhận rất thấu đáo: “Nói không chừng đây chính là nhân duyên của Thanh Nghĩa, mấy tháng nữa là nó cũng đến tuổi thành niên rồi, biết mình làm cái gì, đừng quan tâm nữa, anh đoán chừng cha cũng sẽ không quản.”
Mạt Mạt liếc một cái: “Anh nói sai rồi, cha sẽ không quản Thanh Nhân, yêu rồi kéo về ngủ, kết hôn cũng không việc gì, nhưng nhất định sẽ quản Thanh Nghĩa.”
Trang Triều Dương cười: “Thằng nhóc này khiến cho người ta bận tâm nhất.”
Mạt Mạt cắt ngang vấn đề: “Không đề cập tới nó nữa, em không quản được, em mệt rồi, em ngủ trước.”
“Được, anh thu dọn xong rồi đi ngủ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây