Tề Hồng: “Cô ta tránh cô đấy, phải rồi, ông Miêu có gặp bọn họ không vậy?”
Mạt Mạt lắc đầu: “Không, cô còn không biết người như ông ngoại, việc đã quyết định thì sẽ không thay đổi chủ ý, huống hồ Hà Liễu sao có thể qua được mắt ông ngoại, ông ngoại liếc mắt đã biết tâm tư của cô ta, một mực không gặp cô ta.”
Tề Hồng cười ha ha: “Bây giờ Cảnh Tinh Tinh tính hụt rồi.”
Mạt Mạt thu sợi len đan thành một cuộn: “Nhưng cho dù là tìm như thế cũng đáng ghét.”
Tề Hồng: “Cũng phải, không nói đến bọn họ nữa, ngày mai tôi vào trong thị trấn, cô đi không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây