Hoa Trắng Nhỏ vén tóc mai, Mạt Mạt cười nhạo: “Chị cũng tự biết chị không nắm được Trang Triều Dương, chẳng lẽ em còn không bằng chị?”
Cảnh Tinh Tinh nghiến răng: “Mày.”
Hà Liễu cười lạnh: “Chị họ, chị có thể khách khí với em chút không, đừng quên chị đang cầu cạnh em đấy.”
Cảnh Tinh Tinh rất muốn xé bộ mặt đắc ý của Hà Liễu xuống, nhưng không được, về sau cô ta có thể có được cuộc sống tốt hay không đều phải trông chờ vào Hà Liễu.
Hà Liễu chỉnh sửa lại quân phục, khoé miệng hoàn mỹ câu lên, dáng vẻ giống như một cô gái ngoan ngoãn nhà bên: “Đi thôi chị họ, còn phải đi thăm ông Miêu nữa!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây