Tề Hồng gấp chăn lại: “Cô ta ở bên nhà ngoại không thể ở được, chỉ có thể ảm đạm mà về thôi. À đúng rồi, cô ta về còn dẫn theo một cô em họ nữa.”
Mạt Mạt hỏi: “Vậy Tôn Nhụy đâu? Nhà cô ta có đủ chỗ để ở không?”
Mạt Mạt vừa nhắc tới Tôn Nhụy, vẻ mặt Tề Hồng có chút kỳ quái. Cô ấy đặt chăn lên, ngồi trên ghế nói: “Hai ngày nay cô không ở đây nên không biết, xảy ra rất nhiều chuyện đấy, nhất là nhà của Cảnh Lượng, một ít thể diện cuối cùng còn sót lại cũng mất sạch rồi.”
Mạt Mạt tò mò hỏi: “Có chuyện gì thế?”
Tề Hồng: “Tôn Nhụy được vào đoàn văn công, là do Cảnh Lượng giúp đỡ. Đó vốn là chuyện vui, nhưng cùng ngày hôm đó Ngô Giai Giai liền đánh Tôn Nhụy, đuổi Tôn Nhụy ra khỏi nhà, còn tuyên bố gặp một lần đánh một lần. Trong khu nhà đều nói là Ngô Giai Giai đã chịu hết nổi Tôn Nhụy rồi, nhưng mà tôi cho rằng trong này còn có điều mờ ám.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây