Tiền Y Y khẽ chau mày, sau đó tự giễu khẽ cười, “Tốt thì không đến mức đó, nói không tốt thì cũng không được.”
“Vì sao nói thế?”
Tiền Y Y, “Là anh ta đưa tớ đi bệnh viện, không có anh ta thì có lẽ tớ đã chết rồi, là ân nhân cứu mạng của tớ, nhưng tớ lại lấy oán trả ơn, nhìn hết cơ thể của tớ thì phải chịu trách nhiệm với tớ, nói khó nghe chút thì tớ bám vào anh ta.”
Mạt Mạt, “......”
Tình tiết phát triển trong kịch bản cảm thấy rất quen, sao giống tình tiết của tiểu thuyết trong tương lai quá vậy?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây