Mạt Mạt nhìn Trang Triều Dương, Trang Triều Dương nháy mắt, Miêu Chí ho khan một tiếng, Trang Triều Dương cúi đầu ăn cơm.
Mạt Mạt lại nhìn Lâm Sâm, đầu Lâm Sâm như muốn dúi vào trong bát cơm.
Mạt Mạt suy nghĩ, hỏi thăm dò: “Bởi vì ông ngoại phải đi đúng không?”
Miêu Chí cười gật đầu, “Không tệ, thật thông minh, ông ngoại chỉ tạm thời coi sóc chỗ này, chờ đoàn trưởng tân nhiệm đến, ông ngoại sẽ phải về chỗ lúc trước.”
Mạt Mạt vội nói, “Ông ngoại, chúng ta thật vất vả mới nhận nhau, ông thật sự phải trở về sao?!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây