Khi Mạt Mạt tỉnh dậy, bên ngoài trời đã tối, Trang Triều Dương vẫn luôn ngồi bên giường, anh đỡ Mạt Mạt dậy: “Thế nào rồi em, đỡ hơn chưa?”
Mạt Mạt lắc đầu cười: “Không còn đau nữa, em chỉ hơi đói thôi.”
Trang Triều Dương đắp chăn cho Mạt Mạt: “Nằm xuống đi, anh đi lấy mì cho em.”
Mạt Mạt ngoan ngoãn nằm chờ Trang Triều Dương đi bưng mì, Trang Triều Dương đi vào, anh kéo bằng một tay, đưa đũa cho Mạt Mạt: “Đây là lần đầu tiên anh làm mì cuộn, không biết hương vị thế nào, em ăn thử đi.”
Mạt Mạt cầm đũa gắp: “Chín rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây