Tề Hồng đột nhiên chạy đến phía trước: “Mạt Mạt, nhanh lên, một mảng nấm to lắm.”
Mạt Mạt nhìn qua, thật sự rất nhiều, cũng không nghĩ đến chuyện ông Miêu nữa.
Chị Vương ngồi xổm ở một bên, miệng cười không khép lại nổi: “Cả mảng lớn như vậy, giỏ chúng ta mang theo nhỏ quá rồi.”
Mạt Mạt: “Dù sao cũng chạy không được, ngày mai rồi lại đến hái.”
Tề Hồng bĩu môi: “Mấy người trong khu nhà thấy chúng ta hái được, nhất định ngày mai toàn bộ sẽ tới đây, hơn nữa còn sẽ đi theo ngay sau mông cô, thấy cô tìm được thì sẽ xông tới cướp lấy, phiền chết đi được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây