Mạt Mạt không nói nên lời, vừa rồi cô ta còn gọi là ông Miêu, sao chớp mắt một cái đã thành ông nội rồi?
Cảnh Tinh Tinh thấy Mạt Mạt cũng không thèm quay đầu lại, đi càng lúc càng xa, nắm tay nắm chặt lại. Nhất định cô ta phải nhận Miêu Chí làm ông nội mình, đáng hận là đã nhiều năm như vậy rồi mà Miêu Chí vẫn không chịu đồng ý.
Mạt Mạt về nhà, phân loại thức ăn xong, bắt đầu cắt đậu giác thành sợi. Hấp chín đậu giác rồi mang ra ban công phơi khô, chờ đến mùa đông dùng nước lạnh rửa qua là có thể ăn được, không chỉ không có mùi tanh mà còn ăn rất ngon nữa.
Cho đến giờ Trang Triều Dương tan tầm về nhà, Mạt Mạt vẫn đang bận rộn luôn tay. Trang Triều Dương bước vào ôm chặt lấy Mạt Mạt: “Anh biết ngay vợ anh không nỡ rời xa anh mà.”
“Là cha mẹ không có ở nhà, anh nghĩ nhiều rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây