Mạt Mạt nghiêng đầu nhìn: “Chu Dịch?”
Chu Dịch để cặp sách ở trên đùi, cười nói: “Hiếm khi em còn nhớ anh.”
Mạt Mạt có chút xấu hổ, hai năm qua mỗi lần Chu Dịch đến nhà cô thì cô đều trốn ở nhà Tiền Y Y, khi Chu Dịch đi cô mới về nhà, cho dù có ngu ngốc cũng biết thái độ của cô.
Mạt Mạt cười khan: “Sao lại không nhớ chứ.”
Chu Dịch đánh giá Mạt Mạt qua khoé mắt, thấy cô ngày càng xinh đẹp, một chút nữa thôi, chỉ một chút nữa thôi người phụ nữ này sẽ là vợ của anh ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây