Trang Triều Dương ôm Mạt Mạt thả vào giường, ngồi xuống cởi giày cho cô, nhét cô vào trong chăn, sau đó cởi áo khoác, cũng tự mình chui vào.
Thân thể Mạt Mạt căng thẳng, mở to hai mắt, mặt của cô và Trang Triều Dương như muốn dính vào nhau, “Đồng chí Trang Triều Dương, anh rốt cuộc muốn làm gì?”
Cánh tay dài của Trang Triều Dương vòng qua, ôm Mạt Mạt vào trong ngực, cằm cọ tóc cô, “Muốn ôm em ngủ, muốn làm như thế này hai năm nay rồi.”
Khuôn mặt Mạt Mạt dán chặt vào lồng ngực của Trang Triều Dương, nghe tiếng tim đập hữu lực, cô cảm giác tinh thần dần dần vững vàng, phòng ngủ im ắng, giống như chỉ có tiếng tim đập cùng nhịp của hai người, ấm áp hiếm có.
Mạt Mạt mơ màng ngủ thiếp đi, Trang Triều Dương cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô, sờ khóe miệng, “Ngủ đi, cô vợ của anh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây