Điền Tình đưa Thanh Nghĩa lên xe, thấp giọng nói: “Con đừng trách cha con không đến tiễn con, ông ấy, ông ấy là người thương con nhất.”
Thanh Nghĩa dùng ống tay áo lau khóe mắt, hít mũi: “Mẹ, con biết mà.”
Điền Tình xoa đầu con trai: “Trước đó cả nhà chúng ta lo lắng nhất chính là Thanh Xuyên, còn bây giờ lo nhất là con đấy.”
“Mẹ, sau này sẽ không như vậy nữa, nhất định con sẽ không để mọi người phải lo lắng đâu.”
Rất nhanh xe đã khởi động, Điền Tình tiễn thêm một người con trai đi, trái tim như cũng đi theo, bà nói yếu ớt: “Về nhà đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây