Mạt Mạt đặt sổ sách xuống, không có ý định xuống lầu.
Vương Lâm: “Em thật sự không có ý định xuống xem một chút sao?”
Mạt Mạt lắc đầu: “Em không đi đâu, cô ta có thể tới tìm em là vì chuyện gì nữa chứ? Đơn giản chỉ là hy vọng em buông tha cho cô ta. Nhưng mà khi cô ta tới gây chuyện, cô ta cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện buông ta cho em, nếu như thật sự để cho cô ta đổi trắng thay đen thành công thì sau này em phải sống thế nào?”
Vương Lâm nghĩ nghĩ: “Em nói cũng đúng, cô ta bị gì cũng là đáng đời, chúng ta đừng để ý đến cô ta nữa.”
Mạt Mạt dạ một tiếng rồi tiếp tục hạch toán sổ sách, quay đầu liền quên mất Ngô Giai Giai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây