Trang Triều Dương nở nụ cười: “Cũng hợp ý anh.”
Mạt Mạt: “…”
Có phải cô không cẩn thận đào ra một mặt hắc ám của Trang Triều Dương không?
Mạt Mạt còn muốn nói chuyện, Trang Triều Dương liền khoát tay ra hiệu im lặng. Mạt Mạt căng thẳng, có bước chân đi nhẹ như thế, ngoại trừ cha cô ra thì không còn ai khác cả. Cô liền khoát tay ra hiệu Trang Triều Dương đi nhanh lên.
Trang Triều Dương lại lấy ra một cái hộp khác, đặt vào trong tay Mạt Mạt. Thừa dịp lúc Mạt Mạt còn đang căng thẳng, anh hôn Mạt Mạt một cái, lúc Mạt Mạt còn trừng mắt nhìn còn tranh thủ liếm môi Mạt Mạt, lúc này mới mãn nguyện trèo tường rời đi, động tác vô cùng thành thạo lưu loát.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây