Tuy rằng ông cụ Khâu nghĩ đến những lợi ích, nhưng đã ở chung lâu như vậy nên thật sự đã coi Mạt Mạt là cháu gái của mình, cười nói: “Quả thật là Trang Triều Dương không tệ, nhưng mà ông cũng phải khảo nghiệm một chút đã, nếu như không qua được cửa của ông thì ông cũng không đồng ý.”
Bà cụ Khâu hiểu ý cười một tiếng: “Đúng đấy, nhất định phải khảo nghiệm đã.”
Mạt Mạt không biết chỉ trong khoảng thời gian uống một chén trà mà ông cụ Khâu đã suy nghĩ nhiều như vậy, nhưng ông cụ có thật lòng với cô hay không thì cô vẫn có thể phân biệt được. Nhà họ Khâu đối xử với cô không khác gì cháu gái ruột, cười: “Nhất định sẽ để cho ông nội bà nội khảo nghiệm anh ấy.”
Trong lòng Trương Ngọc Linh lại tức giận, khó khăn lắm mới kiếm về được một cô con gái, chỉ trong nháy mắt đã thành người của nhà khác rồi, áo bông nhỏ của bà ấy đấy!
Mạt Mạt phải dỗ dành Trương Ngọc Linh một hồi, mãi cho đến khi Trương Ngọc Linh chịu cười thì Mạt Mạt mới thở phào nhẹ nhõm, mẹ nuôi khó dỗ hơn cha nhiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây