Mạt Mạt đưa trả phiếu xe đạp lại cho anh: “Không phải là em không muốn mua xe đạp, nhưng mà em không thể mua nữa. Nhà em đã có một chiếc xe đạp rồi, nếu mua thêm một chiếc nữa không phải là khiến cho người ta ghi hận sao? Quá rêu rao, thời gian này vẫn nên khiêm tốn một chút là tốt hơn.”
Trang Triều Dương lật xem ngày ghi trên phiếu xe đạp: “Còn chưa tới hai tháng nữa là sẽ hết hạn, mà anh lại không dùng được, thật đáng tiếc.”
“Anh đưa cho chị Triều Lộ đi.”
“Ở nông thôn mà trong nhà có hai chiếc xe đạp à?”
Mạt Mạt cười gượng: “Em ngốc quá, vậy phiếu này phải làm sao bây giờ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây