Lúc ăn cơm tối, Mạt Mạt có chút không yên lòng, con mắt thỉnh thoảng nhìn về phía cửa, Điền Tình sờ trán của con gái mình, “Con bé này, không ăn cơm cho đàng hoàng, nghĩ gì thế?”
Mạt Mạt cúi đầu, “Không có gì ạ.”
Liên Quốc Trung tinh tường, con gái khác thường chắc chắn có việc gì đó, ánh mắt ông thỉnh thoảng nhìn con gái mình, nhìn đến mức trong lòng Mạt Mạt hoảng sợ.
Điền Tình thấy con gái luôn thất thần, giành việc dọn dẹp nhà bếp, Mạt Mạt rảnh rỗi, đầu óc lại nghĩ lung tung, nếu đính hôn thì chuyện cô và Trang Triều Dương kết hôn là chuyện chắc như đinh đóng cột, nghĩ đến kết hôn, mặt Mạt Mạt như thiêu đốt, đỏ hết cả lên.
“Con gái, con gái, con gái?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây