Trang Triều Dương cười đặt hộp cơm xuống, mượn cơ hội kéo tay Mạt Mạt: “Anh dẫn em đi dạo xung quanh một lát, phong cảnh nơi này cũng không tệ lắm.”
Mạt Mạt không chịu đi: “Anh vẫn còn bị cảm đấy, không thể ra gió được đâu.”
“Vừa rồi đã ra mồ hôi nên tốt hơn rất nhiều rồi, với cả lúc nãy mới uống thuốc nữa, không sao đâu, hôm nay là cơ hội hiếm có, đi thôi!”
Mạt Mạt giơ tay sờ trán Trang Triều Dương, quả nhiên không còn nóng nữa, lúc này mới yên tâm: “Được rồi.”
Hai người vừa mới ra khỏi cửa đã bị một đám lính vây quanh, có người lá gan lớn còn lớn tiếng ồn ào: “Tiểu đoàn trưởng, bây giờ bọn tôi nên gọi là chị dâu hay là em gái Mạt Mạt đây?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây