Điền Tình không tiếp lời, nếu bà tiếp lời sẽ càng phải nghe nhiều hơn nữa. Quãng đường còn hơn bốn mươi phút, lỗ tai cũng sắp đau luôn.
“Mạt Mạt.”
Là giọng nói của Trang Triều Dương, Mạt Mạt xoay người, không phải ảo giác, Trang Triều Dương đang đạp xe đuổi theo, trước xe đạp treo hai con thỏ rừng, một con gà rừng.
Trang Triều Dương nhanh chóng đuổi kịp, đưa thỏ rừng và gà rừng cho Mạt Mạt, cười nói: “Anh vừa lên núi bắt đấy, không ngờ ở bên này lại có nhiều thú rừng như vậy.”
Mạt Mạt nhìn chằm chằm vào cỏ dại trên tóc Trang Triều Dương cùng với mồ hôi trên cổ anh, vừa nhìn đã biết là anh vừa từ trên núi xuống, đến giờ vẫn còn thở hổn hển, cô đau lòng, tức giận nói: “Nếu mà anh không đuổi kịp thì anh sẽ đuổi theo đến tận nhà luôn à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây