Mạt Mạt rất tức giận, hai cái đứa này làm anh mà lại hùa nhau lừa tiền của em trai: “Hai đứa em, càng sống càng đi lùi à, tiền của đứa bé tám tuổi mà cũng nghĩ đến!”
Lúc này Thanh Nghĩa mới sực tỉnh, tại sao mình lại nói ra sự thật chứ, cậu vội vàng né tránh cái đánh của chị mình: “Chị, hãy nghe chúng em giải thích.”
“Chị không nghe, hôm nay chúng ta tính sổ đi, hai đứa em thừa dịp chị không có ở nhà đã mua bao nhiêu cái bút? Các em ăn vở bài tập hay ăn bút hả! Một tuần mua ba lần. Chị vốn mắt nhắm mắt mở cho qua, nhưng chị không ngờ rằng các em lại lừa em trai mình.”
Lần này Mạt Mạt đánh thật, cặp song sinh chỉ có thể trốn khắp nơi: “Chị, chúng em sai rồi, chúng em không dám tái phạm nữa, chị xem chúng em gần đây ngoan ngoãn biết bao, nửa tháng nay chúng em đều ở nhà, mới đi xem phim có một lần thôi mà.”
Mạt Mạt không thể chạy theo kịp cặp song sinh, thở hổn hển vì kiệt sức: “Trọng điểm là các em đi ra ngoài à? Đó là tiền lừa em trai, các em nói xem, có anh trai nào như các em không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây