Tề Hồng thấy hai mắt Trang Triều Dương đỏ bừng, mở to hai mắt nhìn, bờ môi cũng run lên: “Có, có phải Tùng Nhân hay không.”
Tề Hồng lắp ba lắp bắp hỏi xong, đã dùng sức lực của toàn thân.
Trang Triều Dương yếu ớt giơ tay lên, giọng khàn khàn: “An, An An.”
Tề Hồng choáng váng: “Chuyện này, chuyện này sao có thể, làm sao có thể.”
Trang Triều Dương nói với Tề Hồng: “Cô giúp tôi trông Mạt Mạt, chúng tôi phải bắt kịp máy bay, tôi đi lấy tiền và quần áo.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây