Liên Quốc Trung liếc nhìn con gái mình mấy lần rồi mới bắt đầu chuyển đồ đạc, động tĩnh của hai cha con khi chuyển đồ đạc không nhỏ nên cặp song sinh cũng tỉnh dậy. Công việc dọn đồ trực tiếp giao cho cặp song sinh, còn Liên Quốc Trung khoác quần áo ngồi trên ghế: “Con nói đi, đống lương thực này là như thế nào?”
Mạt Mạt nói ngắn gọn: “Đài cát sét và đào là mua bằng phiếu ngoại tệ, cá khô là dùng tiền mua được từ nhà vợ chưa cưới của đại đội trưởng Vương, còn về phần bột ngô thì là dùng phiếu ngoại tệ mua gạo trước, sau đó dùng gạo đổi lấy.”
“Tất cả cũng là nhờ có đại đội trưởng Vương giúp đỡ đổi cho, con quên nói, đại đội trưởng Vương chính là bạn chiến đấu của anh cả con, tên là Vương Thiết Trụ, hai người cùng chung một tiểu đoàn.”
“Rầm” một tiếng, Liên Quốc Trung vỗ mạnh xuống bàn, dọa cho cặp song sinh giật nảy mình. Điền Tình vội vàng nói: “Anh làm gì thế, làm con gái sợ rồi kìa.”
Trong nháy mắt giọng nói Liên Quốc Trung đã cao vút hẳn lên: “Con gái mình đã ăn gan hùm gan báo như vậy rồi mà còn bị anh làm cho sợ nữa à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây