Trang Triều Dương cầm lên lật qua lật lại xem, đúng là đã tiêu rất nhiều: “Nếu như không có tiền thì đấu giá món đồ cổ đi!”
Mạt Mạt vội xua tay: “Đừng, em vẫn còn rất nhiều, nhiêu đây đủ rồi, em đã tính qua rồi, vẫn còn rất giàu có! Cũng may vật liệu xây dựng bây giờ không đáng tiền, nếu không thật sự không đủ.”
Trang Triều Dương không thể giúp Mạt Mạt được, hai năm qua tiền lương của anh tăng cai, nhưng một năm cũng không tiết kiệm được bao nhiêu tiền, cũng chỉ đủ chi tiêu một năm trong nhà, hơn nữa không chưa kể đến Mễ Mễ đang ở nước ngoài.
Mạt Mạt ném sổ sách đi, từ trên bàn trà lấy ra một cuốn danh thiếp, run rẩy nói: “Đợi bao nhiêu năm rồi, cuối cùng cũng có cơ hội dùng.”
Trang Triều Dương cầm cuốn danh thiếp, trái tim khá mạnh mẽ cũng run run, anh thật sự nhìn thấy không ít cái tên trên báo chí, anh khen ngợi từ trong đáy lòng: “Bà xã lợi hại thật đó.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây