Mạt Mạt cười nói: “Tâm Bảo học ngành truyền thông mà, cô không sao đâu.”
Tề Hồng vỗ vào đầu mình: “Nhìn kìa, tôi cũng quên mất.”
Sau đó hai người lại im lặng, đột nhiên Mạt Mạt cảm thấy làm quân tẩu rất vinh quang, làm mẹ của quân nhân cũng rất vinh quang, trong nhà có quân nhân đều không dễ dàng.
Người giỏi nói chuyện như Tề Hồng cũng không có gì để nó, chứ đừng nói là Mạt Mạt.
Trang Triều Dương và Triệu Hiên nhìn nhau một cái, người làm cha tất nhiên cũng lo lắng, càng lo nghĩ nhiều hơn cả họ nữa, trách nhiệm, sau đó là gia đình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây