Tôn Nhuỵ hỏi: “Phải rồi, sao cô lại tới đây?”
Mạt Mạt chỉ đồng hồ: “Đã đến trưa rồi, tôi còn chưa cảm ơn cô cho tử tế, hôm nay mời cô ăn cơm.”
Tôn Nhuỵ: “Cô sẵn lòng cảm ơn, tôi cũng không để lỡ, đi thôi, tôi cũng đói rồi.”
Mạt Mạt phát hiện, cô và Tôn Nhuỵ ở chung càng ngày càng tự nhiên, từ khi có lần ăn cơm chung mở đầu, số lần ăn cơm chung giữa hai người lại tăng thêm.
Mạt Mạt vẫn là nghe Tôn Nhuỵ nói đến Lý Thư, mới biết được, cuối cùng nhà hàng tiệc đứng của nhà Lý Thư đóng cửa rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây