Năm nay Mạt Mạt vui vẻ, không cho bánh kẹo nữa, chuẩn bị không ít lì xì, tiền không nhiều, 5 hào, thế nhưng khiến cho đám nhỏ ở đại viện sướng điên.
Buổi chiều, người khiến cho Mạt Mạt ngoài ý muốn nhất chính là Tôn Nhuỵ: “Không phải cô ở thủ đô sao?”
Sắc mặt Tôn Nhuỵ không được tốt, có chút mỏi mệt, ườn người ở trên ghế sô pha không muốn động đậy, Miêu Tình cũng sửng sốt, Tôn Nhuỵ, tại sao cô ta lại ở đây, hơn nữa còn tự nhiên như thế.
Mạt Mạt rót cho Tôn Nhuỵ một chén nước: “Chưa ăn cơm hả, còn có sủi cảo.”
Tôn Nhuỵ bưng chén nước nóng: “Tôi uống chút nước nóng là được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây