Mạt Mạt lạnh mặt với Lý Thư đang ngồi trên ghế sofa, trong giọng nói đầy sự châm chọc: “Đã lâu không gặp, lần trước tai nạn xe cộ, lần này cứu người, cô Lý thật sự là rất thủ đoạn.”
Khuôn mặt nhỏ của Lý Thư tái đi, trong đôi mắt to lập tức đong đầy nước mắt: “Cô Liên, có phải cô có sự hiểu lầm với em hay không, tai nạn xe cộ lần trước, em thật sự không phải cố ý.”
Miêu Tình rất yêu quý những bé gái, trong nhà ít con gái, đều là những thằng nhóc thối, cho nên vô cùng thích những cô bé mềm mại, Miêu Tình thấy cô bé khóc, vội vàng đưa khăn tay tới: “Mạt Mạt, sao con lại hung dữ với con bé như thế, nói chuyện cho cẩn thận, con bé là ân nhân cứu mạng của mẹ đó!”
Mạt Mạt nghe thấy từ ân nhân cứu mạng thì đau dạ dày: “Mẹ, mẹ không hiểu đâu, mẹ cũng đừng xen vào.”
Miêu Tình cau mày: “Sao mẹ có thể mặc kệ chứ, vốn dĩ con bé không muốn tới, là mẹ kéo tới, giờ thì hay rồi, không được cảm ơn ngược lại còn bị con doạ cho khóc.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây