“Mẹ nuôi, có phải mẹ đã quên hay không, cha con chưa bao giờ cho con đến nhà họ Chu.”
“Ờ nhỉ, mẹ quên mất, lần này mẹ yên tâm rồi. Mẹ chỉ là lo lắng chút thôi, cha con nhìn mọi chuyện thấu đáo hơn mẹ nhiều.”
Trương Ngọc Linh không còn lo lắng nữa, bà chơi với con trai, Mạt Mạt thì dựa vào giường đọc sách.
Trong hai ngày một đêm, họ vẫn luôn ở trong trạng thái này, Chu Dịch vẫn nói chuyện với Mạt Mạt một cách tự nhiên. Nhưng anh ấy sẽ không đùa giỡn nữa mà sẽ chơi với Khưu Hiếu, Trần Đông hơi ngốc nghếch, vô tư. Mạt Mạt quan sát một thời gian dài và rút ra kết luận rằng Trần Đông và Tiền Y Y là cùng một loại người, vô tư vô tâm, đều được gia đình bảo vệ quá tốt.
Khi tàu đến thành phố D thì trời đã tối, đám đông náo nhiệt đang đi về phía lối ra, bọn Chu Dịch vẫn luôn đi theo các cô ra tận ngoài cổng. Sau khi Chu Dịch nói lời tạm biệt, anh ấy dứt khoát đưa Trần Đông đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây