Trang Triều Dương nhìn lướt qua, ánh mắt ngừng lại, tiếp nhận tờ báo trong tay Mạt Mạt đọc cẩn thận: “Thật?”
Mạt Mạt thu lại tờ báo: “Đương nhiên là thật, em đến bệnh viện xem rồi, ngày mai phẫu thuật, em cũng nói vài lời thật lòng, những năm này Tôn Nhuỵ đã thay đổi không ít.”
Về điểm này Trang Triều Dương phải thừa nhận, Trang Triều Dương nhớ lại năm đó vì Hướng Tịch mà chiếm lấy cái chăn của Tôn Nhuỵ, vẫn còn có chút ký ức về sự sợ hãi đầy trong mắt Tôn Nhuỵ lúc ấy, lúc ấy tuổi tác của Tôn Nhuỵ cũng không lớn.
Về sau Tôn Nhuỵ rời đi, thay thế Bàng Linh, nhưng cũng không liên quan gì đến nhà bọn họ, càng trốn tránh nhà bọn họ, lại xảy ra chuyện về sau, những năm này gặp mặt một lần nữa, Tôn Nhuỵ đã trở nên càng thêm lạ lẫm, chí ít không chọc vào bọn họ, tự mình sinh sống.
Nói thật, nếu không phải gần đây Tôn Nhuỵ luôn đến, anh đã sắp quên mất còn có một người em gái giống như người xa lạ như thế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây