Hai ngày sau Tôn Nhuỵ gọi điện thoại tới, thứ hai làm phẫu thuật.
Thứ bảy Trang Triều Dương trở về, nhìn thấy Mạt Mạt, cố ý nhìn thời gian: “Không phải giờ này em đang ở công ty sao?”
Mạt Mạt bỏ sách xuống: “Công ty đã tách ra, em cũng đã giao được không ít quyền xuống dưới, bớt lo không ít, hôm nay không phải thứ bảy à, công ty cũng được nghỉ nên em cũng về sớm.”
Trang Triều Dương cởi nút áo quân phục, vừa cởi vừa nói: “Anh nói không phải chứ, em nên uỷ quyền sớm đi, nhìn em cả ngày, suốt ngày bận rộn, buổi tối trở về còn phải tăng ca.”
Mạt Mạt cầm lấy quân phục của Trang Triều Dương treo lên: “Lời này của anh, anh cho rằng em không biết mệt mỏi à, nhưng phát triển nhanh, em nhất định phải đích thân đi làm để giám sát, ai mà chẳng phải như thế, cũng chỉ có năm nay phát triển bình ổn, em mới có thể có chút nhàn rỗi, thật sự bận trở lại, uỷ quyền thì cũng bận, bà chủ cũng không dễ làm đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây