Trên bàn ăn chỉ còn lại cả nhà Mạt Mạt, cô trợn trắng mắt, bữa cơm này mời toi công rồi.
Tùng Nhân thấy mẹ buồn phiền, cười không tử tế, Mạt Mạt trừng mắt: “Mau chóng ăn cơm.”
Tùng Nhân nín cười, tiếp tục ăn cơm.
Mạt Mạt phiền muộn, không phân tích ra được Lý Đức, chỉ có thể phòng hờ cho Tùng Nhân, chờ xung quanh không có sinh viên, Mạt Mạt bỏ đũa xuống: “Tùng Nhân, mẹ cảm thấy con nên chú ý Lý Đức nhiều thêm.”
Tùng Nhân nghiêm mặt: “Lý Đức có vấn đề ạ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây