Kỳ Tuyết Oánh thầm oán hận, lẽ ra thiên thời địa lợi nhân hòa mà, không ngờ lại chạm mặt mẹ của Trang Liên Ninh, cô bé tốn biết bao nhiêu công sức bây giờ đổ sông đổ biển hết.
Kỳ Tuyết Oánh nở nụ cười lắc đầu: “Không đâu, đột nhiên cháu nhớ ra, cháu còn có chút chuyện, dì à, cháu đi trước đây.”
Kỳ Tuyết Oánh nói xong liền cầm túi quay người rời khỏi, Kỳ Tuyết Oánh cũng không ngốc, cô bé đi theo mẹ của Trang Liên Ninh, không những không nhận được hảo cảm, ngược lại còn khiến Trang Liên Ninh thấy phản cảm.
Mẹ của Trang Liên Ninh có nói cái gì, cô bé cũng không thể cãi lại, sau này cô bé muốn thay đổi hình tượng cũng khó khăn.
Mạt Mạt tối sầm mắt lại, khi đó thấy cô bé này cứ nói năng không ngừng, tưởng suy nghĩ không thâm sâu, nhưng hôm nay chạm trán Mạt Mạt mới biết cô đã nhìn nhầm rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây