Tề Hồng biết Mạt Mạt có lời muốn nói với Mễ Mễ nên đưa con về nhà.
Mạt Mạt kéo Mễ Mễ lại, để Mễ Mễ nhìn cô, “Mẹ nuôi đưa con ra nước ngoài cũng là để tốt cho con, mẹ nuôi không phải không cần Mễ Mễ, đương nhiên mẹ nuôi cũng trưng cầu ý kiến của Mễ Mễ.”
Mễ Mễ đã không còn là đứa bé ngu ngơ nữa, cô bé đã bảy tuổi rồi, có năng lực phân tích, đương nhiên biết được mẹ nuôi không phải không muốn nuôi cô bé nữa.
Mễ Mễ ôm chặt lấy eo Mạt Mạt, “Con không muốn rời xa mẹ nuôi.”
Mạt Mạt biết Mễ Mễ là đứa bé biết lấy ân báo ân, “Mẹ nuôi cũng không muốn rời xa con, nhưng vì tương lai của con, chỉ đành tạm thời rời xa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây