Bên tai Mạt Mạt chỉ nghe thấy tiếng thét chói tai, trong đầu trống rỗng, nhắm chặt hai mắt, mở to hai mắt nhìn, chờ đợi kết quả tồi tệ nhất.
Đau, vô cùng đau, đây là phản ứng duy nhất của Mạt Mạt, nhưng không phải bị đè ở trên người đau, mà chính là chân đập xuống mặt đất nên đau, Mạt Mạt nghe thấy tiếng rên rỉ đau đớn dưới thân, vội vàng mở to mắt, bên cạnh đã có người phụ một tay kéo Mạt Mạt dậy.
Mễ Mễ và Thất Cân đều sợ quá mà khóc, hai đứa nhỏ ôm chặt chân Mạt Mạt, tim Mạt Mạt đập thình thịch, xe buýt chỉ cách trước mặt cô chưa đến hai mét, thiếu một chút, chỉ thiếu một chút nữa.
Mạt Mạt bình tĩnh ổn định lại vững vàng tâm trạng, trấn an hai đứa bé, lúc này mới quay đầu nhìn về phía người cứu cô, cứu cô chính là một cậu trai, tuổi tác không lớn, vẻ mặt ngây ngô, nhìn thì lớn hơn so với Tùng Nhân một chút.
Chiếc áo sơ mi trắng trên người cậu trai dính đầy bùn đất, sắc mặt trắng bệch, vẫn luôn xoa phía sau lưng, đoán chừng thương tổn không nhẹ, trên chóp mũi cậu trai đều là mồ hôi, như này là đau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây