Mạt Mạt ra vẻ em chính là người thành thật, Thẩm Triết tức giận đến mức nghiến răng.
Mạt Mạt ngồi xuống mới hỏi tình hình công ty, Thẩm Triết: “Lúc em đi tất cả đã sắp xếp xong, không có chuyện gì lớn.”
Mạt Mạt nhìn trên bàn không có mấy văn kiện, trong lòng vui sướng, không cần trở về bận đến mức chóng mặt, cảm giác này quá tuyệt vời.
Mạt Mạt vui sướng mấy giây rồi nói tới Chương Lỗi: “Cho nên em muốn bớt ra chút thời gian đến trường học một chuyến, thăm chủ nhiệm khoa một chút, giảng bài rồi kéo về thêm mấy người tài.”
Thẩm Triết toe toét, bất cứ ở niên đại nào, người tài đều rất quan trọng, nhất là ở niên đại này, phần lớn người tài đều quyết định nhận phân phối, thật ra rất đau buồn, bọn họ có tiền cũng không lấy được người, bạn nói xem có ấm ức hay không.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây