Chương Lỗi chạy nhanh về phía trước, em trai cậu ấy về nói rằng trong thôn có một gia đình tới, tả dáng vẻ, cậu ấy bỏ việc trong tay xuống chạy lại đây, may mà đuổi kịp, nếu không đợi đến khi ra khỏi thôn thì muốn gặp lại cũng khó.
Tâm trạng Chương Lỗi rất phức tạp, từ trước đến giờ chưa từng nghĩ sẽ có người giúp cậu ấy, còn là người cậu ấy thiếu chút nữa đụng phải, lúc đó nghe thấy người thu tiền miêu ta thì cậu ấy đã biết cậu ấy đã gặp được người tốt rồi.
Mạt Mạt kề bên tai Trang Triều Dương nói: “Đây chính là Chương Lỗi mà em kể với anh.”
Trang Triều Dương nhìn Chương Lỗi dò xét, có thể đứng trước mặt anh mà đứng thẳng lưng, không tồi, ánh mắt Trang Triều Dương dịu lại.
Mạt Mạt thấy Chương Lỗi hơi thở gấp gáp, Mạt Mạt cười, “Rất là có duyên.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây