Tình trạng đường cái không tốt, đi cũng chậm hơn, Mạt Mạt nhìn thấy những người dân trong thôn gần đó qua cửa sổ, đừng thấy lịch sử thay đổi, bao thầu đất đai sớm mấy năm, nhưng vẫn nghèo đặc biệt là vùng núi sâu, sửa đường cái quá quan trọng, nhưng cũng phải từ từ.
Mạt Mạt không nhìn nữa, nhắm mắt lại, cô quá nhỏ bé, không giúp được tất cả mọi người, cân nhắc làm hết sức có thể.
Đã bốn giờ chiều mới đi tới nơi, cả đoàn người Mạt Mạt được sắp xếp ở đại viện.
Ăn cơm thì trực tiếp tới nhà ăn, cũng có thể tự mình nấu ăn, Mạt Mạt mệt hết hơi, nhìn sơ qua căn nhà, kiểu nhà có hai tầng, cả nhà Mạt Mạt cùng đồng chí cảnh vệ đi theo ở căn nhỏ nhất, những người khác thì hai người ở một căn.
Mạt Mạt thay chăn ga mà mình đem theo, rửa mặt xong cũng không ăn uống gì mà nhanh chóng ngủ thiếp đi, cả đường đi mệt quá.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây