Tề Hồng không thấy Mạt Mạt nói tiếp, sốt ruột: “Sau đó thì sao? Ra khỏi ngành thì sao? Không đúng, không phải Trịnh Nghĩa này muốn trèo lên trên sao? Sao lại ra khỏi ngành?”
Tề Hồng chen vào, mạch suy nghĩ của Mạt Mạt bị đứt đoạn, nhưng cũng không vội suy đoán, trả lời: “Triều dương từ trên xuống, hiện tại tất cả địa phương đều đang cải cách phát triển, sẽ cần người có khả năng đi lên, Trịnh Nghĩa muốn bằng cấp thì không có bằng cấp, muốn văn hoá thì không có học thức, tư tưởng lại cũ, lại có triều dương gây áp lực ở trên đầu, anh ta cũng không hy vọng nữa, không muốn hai năm nữa bị gạt đi, còn không bằng chủ động ra khỏi ngành.”
“Hóa ra là như vậy!”
Đề tài đi chệch rồi, Tề Hồng cũng không nhắc lại chuyện của Trịnh Nghĩa và Kỳ Kỳ nữa.
Mạt Mạt chuyên chú lái xe, chờ lúc về nhà, Mạt Mạt cũng không rảnh mà nghĩ, lôi kéo Tâm Bảo đi thay quần áo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây