Mạt Mạt nghe tin mà trong lòng khó chịu, bà nội là người tốt nhất người nhà họ Liên, đối với ai cũng đều nhân từ, là bà cụ tốt nhất thiên hạ, giọng nói khàn khàn: “Tin từ lúc nào vậy?”
Trang Triều Dương thấy hốc mắt vợ đỏ lên, trong lòng buồn phiền đến hoảng sợ, anh không thích vợ khóc, quay đầu sang chỗ khác: “Lúc em lên máy bay, bà nội tuổi đã cao, lại kiểm tra ra khối u giai đoạn cuối, bệnh tình tiến triển quá nhanh, đã không khống chế nổi, cha gọi điện thoại tới, hy vọng chúng ta có thể trở về một chuyến, bà cụ muốn gặp tất cả con cháu một lần.”
Mạt Mạt nhịn không được nước mắt rơi xuống: “Về, bây giờ chúng ta sẽ về.”
Trang Triều Dương nói: “Hôm nay hết vé máy bay rồi, anh mua ngày mai, chúng ta về nhà trước, chờ ngày mai rồi lại đi máy bay về, còn nữa bà cụ đã về Dương Thành, ý của ông cụ là lá rụng về cội, hai người già bọn họ qua đời, muốn nhập vào phần mộ tổ tiên.”
Những lời Trang Triều Dương nói sau đó, Mạt Mạt nghe không lọt một chữ, vẫn luôn đắm chìm trong bi thương, phảng phất như về lại lúc ông bà ngoại qua đời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây