Mạt Mạt đi theo đồng chí cảnh vệ vào phòng đón tiếp, đồng hương đang ngồi trong đó, Mạt Mạt nhìn mặt thì nhíu mày, cô không hề quen biết, đang muốn hỏi các người là ai.
Bà cụ òa khóc, “Mễ Mễ, bà là bà ngoại, Mễ Mễ đáng thương của bà.”
Được rồi, giờ thì không cần hỏi nữa, Mạt Mạt cũng biết hai cụ già này là ai rồi.
Mễ Mễ mở to hai mắt, cả người lập tức rụt lại, tay Mễ Mễ run rẩy, Mạt Mạt cảm nhận được nên ngăn bà cụ đang chạy tới.
Bà cụ dừng lại bước chân, không dám nhìn Mạt Mạt, ngược lại lại vẫy tay, “Mễ Mễ, không quen bà nữa rồi, nhanh tới bên cạnh bà ngoại.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây