Đôi đũa trong tay Mễ Mễ rơi trên mặt bàn, sau đó hốt hoảng nhặt lên, Tùng Nhân và An An nhìn về phía Mễ Mễ.
Mạt Mạt hối hận rồi, cô không nên hỏi, đứa nhỏ Mễ Mễ này rất sợ hãi cái từ mẹ này, tay cũng đang run lên, Mạt Mạt nắm tay Mễ Mễ: “Dì không hỏi nữa, không hỏi nữa, Mễ Mễ không sao, ăn cơm đi!”
Mễ Mễ cắn môi, mím chặt môi, vâng một tiếng, cúi đầu ăn cơm, cho đến khi ăn cơm xong, cô bé vẫn luôn ngây người.
Mạt Mạt hối hận cũng đã muộn rồi, cũng may An An là đứa nhỏ chu đáo, vẫn luôn chơi với cô bé.
Buổi tối Mạt Mạt đi xem Mễ Mễ, cô bé ngủ rất không yên, Mạt Mạt ngồi ở cạnh giường, nắm tay cô bé, cô bé tự ngủ một mình như này là đã quen rồi, quá khiến cho người khác đau lòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây