Mạt Mạt suy nghĩ suốt cả một đêm cũng không nghĩ được rõ ràng, rốt cuộc cô muốn làm gì đây? Cuối cùng đành từ bỏ, dù sao vẫn còn đến mười năm nữa, vẫn đủ thời gian để cô suy nghĩ rõ ràng.
Ăn sáng xong, Mạt Mạt đi tìm Triệu Tuệ trước. Sau đó hai người không nhanh không chậm đi về phía địa điểm đã hẹn, Tiền Bảo Châu đã chờ đến mức sắp hết kiên nhẫn rồi.
“Tại sao hai cậu lại đến chậm vậy hả? Tôi đã đợi lâu lắm rồi đấy.”
Triệu Tuệ nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay: “Bọn tôi đến đúng giờ đã hẹn mà, là do cậu đến sớm thôi. Tính tình cậu cứ nóng vội như vậy, không thể trách bọn tôi được.”
Tiền Bảo Châu bĩu môi: “Được rồi, chúng ta đi thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây