Mạt Mạt vỗ lưng Từ Lị, Từ Lị là thật sự thích Kỳ Dung, cũng phải, anh ta đã cứu Từ Lị hai lần, đã để lại dấu vết trong lòng Từ Lị, không thể dễ dàng biến mất như vậy được: “Được rồi, đừng khóc nữa, sẽ qua thôi.”
Từ Lị khóc thêm vài phút nữa rồi mới kiềm chế lại được nước mắt: “Em tốt hơn nhiều rồi, khóc lên thì không khó chịu nữa, em biết anh ấy không thích em, nhưng em vẫn chưa từ bỏ ý định muốn xác nhận, bây giờ thì tuyệt vọng rồi, về sau sẽ không nghĩ đến nữa.”
Mạt Mạt chỉnh sửa lại tóc tai cho Từ Lị: “Em có thể tự nghĩ rõ ràng là được rồi, không sao, về ngủ một giấc là chuyện gì cũng sẽ qua thôi.”
Từ Lị gật đầu: “Vâng, em ổn rồi, Mạt Mạt, sao chị lại tới đây?”
Mạt Mạt: “Chị gọi điện thoại cho em không ai nghe, nên chị tới, Triệu Phong gửi thư, muốn thử ở chung với em một chút, chị hỏi em xem lúc nào thì gặp anh ta được?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây