Mạt Mạt thấy chỉ có An An, bế Thất Cân trên ghế sofa: “Anh con đâu?”
An An: “Ném cây gậy đi, nói là kiếm một cây khác trở về.”
Mạt Mạt ồ một tiếng, không để ý tính toán của Tùng Nhân, Mạt Mạt vừa mở ti vi, Tùng Nhân đã trở lại rồi, trong tay vẫn là cậy gậy dính máu, Mạt Mạt: “Con không vứt đi à?”
Tùng Nhân chạy về, trên trán đều là mồ hôi: “Mẹ, tin tức lớn, Trịnh Nghĩa, Trịnh Nghĩa vừa mới trở về, đụng phải Từ Liên, đưa Từ Liên đến bệnh viện rồi.”
Mạt Mạt a một tiếng, thật là khéo, tám trăm năm không trở lại, ấy vậy mà lúc trở về lại đụng phải Từ Liên, còn thương hoa tiếc ngọc đưa Từ Liên đi bệnh viện, bây giờ có náo nhiệt lớn rồi, chờ Diệp Phàm nghe được tin, ngược lại cô muốn xem xem, lúc này Từ Liên còn ở lại thế nào được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây