Mạt Mạt cười híp mắt quay đầu: “Ai nói cho chị tiền lương một tháng của tôi là hơn 100 đồng?”
Diệp Phàm không nghĩ tới Liên Mạt Mạt sẽ quay đầu lại, vẻ mặt hơi kinh ngạc: “Chẳng lẽ là hơn 200, vậy thì quá cao rồi.”
Mạt Mạt lắc đầu: “Cũng không đúng, tiền lương của tôi không tính theo tháng, mà là tính theo năm, chỉ riêng tiền lương một năm đã là mười ngàn, còn chưa tính thưởng và phúc lợi, thật ngại quá, khiến chị thất vọng rồi, không hạ thấp tôi được.”
Diệp Phàm méo mặt, cô ta không nghĩ tới cao như vậy, vì để tìm lại mặt mũi: “Cũng phải, công ty của họ hàng nhà mình, vì thể diện cũng phải cho nhiều một chút.”
Mạt Mạt nghe giọng điệu của Diệp Phàm, giống như mình được bố thí vậy, Mạt Mạt cũng không tức giận: “Nghe giọng điệu này của chị, sao tôi nghe ra là chị đang hâm mộ nhỉ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây