Cuối cùng Trang Triều Dương chỉ chiếm tiện nghi ở trên tay, anh là người thương vợ, ôm chặt vợ ngủ một đêm yên phận.
Sáng sớm chủ nhật, mưa to, ban đầu muốn ra ngoài chơi, nguyện vọng này đã tan vỡ.
Công việc của Mạt Mạt đều đã xử lý xong, hôm qua quần áo đã được Trang Triều Dương giặt, TV cũng xem đủ rồi.
Ở niên đại này phim truyền hình cứ chiếu lặp đi lặp lại, Mạt Mạt là người không thể nào xem TV kiểu này được, đối với tình tiết trên phim truyền hình đã có thể đọc thuộc lòng rồi.
Trang Triều Dương nhìn vợ ỉu xìu, nghĩ một lát, trèo qua vợ mang mạt chược tới: “Cả nhà chúng ta chơi mạt chược nhé?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây