Trang Triều Dương nguy hiểm nói: “Vậy có muốn cha gọi con là cha hay không?”
Tùng Nhân xù lông nhảy xuống khỏi ghế sô pha, khóc không ra nước mắt: “Cha, con làm sao lại chọc tới cha rồi hả?”
Mạt Mạt thay giày đi vào: “Con ấy à, đang đả kích lòng tự trọng của cha con rồi, không thấy sắc mặt cha khó coi biết bao nhiêu à, con còn khoe khoang, vậy không phải đang đánh vào mặt cha con à?”
Trang Triều Dương giống như quả bóng da xì hơi: “Vợ à, em đứng về phía con trai.”
Mạt Mạt: “Có sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây