Hai tay Từ Liên đan chéo vào nhau ở trên bụng, đây là hành vi trong tiềm thức, cô ta đang bảo vệ bụng, giống như đứa bé vẫn còn trong bụng.
Bờ môi Từ Liên nhợt nhạt: “Liên Mạt Mạt, tôi như vậy cô hài lòng chưa?”
Mạt Mạt: “Não là thứ tốt, lúc ra cửa nhất định phải mang theo.”
Đôi môi Từ Liên run rẩy: “Cô và Kỳ Kỳ là cùng một giuộc, đứa nhỏ mất rồi, đều là do các người làm hại, vì sao cô không đi cứu tôi, vì sao không đi thay thế tôi, nếu như cô thay thế tôi, đứa nhỏ cũng sẽ không mất, đều là tại cô hại chết con tôi.”
Mạt Mạt thật sự là có loại cảm giác chó chết, trạng thái tinh thần của Từ Liên không thật sự tốt, đây là đã mất đi con còn bị kích thích, có thể kích thích Từ Liên, chỉ có một người, đó chính chính là Kỳ Kỳ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây