Từ Liên té không nhẹ, hơn nữa cái thai tháng cũng không nhỏ, thoáng cái ném tới, váy trắng như tuyết gặp màu đỏ, đau đến nỗi cả trán đều là mồ hôi: “Mau cứu tôi, mau cứu con của tôi.”
Tên tội phạm thấy hỏng rồi, cùng với đó đã mất đi cái dao trong tay, miệng kêu la: “Không liên quan gì đến chúng ta, đây đều là tự cô ta ngã sấp xuống.”
Công an lao đến, khống chế được hai tên tội phạm, Kỳ Kỳ cũng chạy tới bên cạnh Từ Liên, Mạt Mạt thấy rõ ràng, tay Kỳ Kỳ đang hướng lên bụng Từ Liên.
Mạt Mạt trừng mắt, thoáng cái ấn xuống, khả năng đứa bé cũng không kiên trì bảo vệ được đến lúc tới bệnh viện.
Từ Liên không kêu gào nữa, người đã đau ngất đi, Trang Triều Dương tiến đến chặn lại ánh mắt của Mạt Mạt ánh mắt: “Không sao chứ!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây